Ngày đầu tiên Hà Minh Hoàng, cầu thủ nhí của VietGoal Bình Thạnh 1 đặt chân đến sân, cậu bé sinh năm 2012 ấy rụt rè như một quả bóng mới khui, còn cứng, chưa lăn nổi một đường thẳng. Không phải người lớn tuổi nhất đội, cũng chẳng phải người chạy nhanh hay sút mạnh nhất, Hoàng đơn giản là một cậu bé ít nói, lễ phép, luôn đến sớm hơn bạn một chút và nán lại sau cùng để nhặt hết những quả bóng rơi.
Hai tháng trôi qua, Hoàng chưa vắng buổi nào. Dưới cái nắng gắt khiến người lớn còn ngán ngẩm, khi bạn bè than nóng, mệt, cậu chỉ nhẹ nhàng lắc đầu: “Dạ không sao ạ”, rồi cúi xuống buộc lại dây giày, chuẩn bị cho bài tập tiếp theo. Chưa từng thấy ba mẹ em ngoài sân, bởi họ tin vào sự tự lập của con trai mình. Trên sân, Hoàng có thầy Khải, huấn luyện viên Đặng Xuân Khải – người kiên nhẫn cúi mình nói khẽ: “Con cứ làm lại, thầy chờ được.”
Có những điều rất nhỏ nhưng khi nhìn lại, ta chợt thấy quý: một đứa trẻ không nổi bật nhưng kiên trì, không nói nhiều nhưng luôn lễ phép, chẳng hơn ai, nhưng ngày nào cũng muốn hơn chính mình hôm qua.
Nhắc đến Hoàng, là nhớ đến hai chữ: bền bỉ. Và tin rằng: bóng đá sẽ không chỉ dạy em cách ghi bàn, mà còn dạy em cách trưởng thành.
Xem & tải toàn bộ hình ảnh chất lượng HD tại đây.
album ảnh liên quan
Xem các album Hồ Chí MinhMời phụ huynh điền thông tin đăng ký dưới đây
Đăng ký thành công